Saïgon hai tiếng nhớ nhung
Ra đi luyến tiếc nghìn trùng cách xa
Đối với một số người dân Việt, thành phố này mãi mãi là Sàigòn. Còn với những người khác, đấy thực sự là thành phố Hồ Chí Minh. Dù thành phố nầy có mang tên chi nữa, nó vẫn tiếp tục là trung tâm kinh tế đối với các doanh nhân nước ngoài. Chính ở nơi đây quá cảnh hàng triệu tấn thóc gạo và cá của đồng bằng sông Cửu Long để được xuất khẩu. Mặc dù được đổi tên vào năm 1975, Saïgon vẫn tiếp tục giữ những thói quen cũ, những thay đổi thất thường và những nghịch lý. Thành phố vẫn luôn náo nhiệt ồn ào với những đêm không ngủ. Quang cảnh hay thường được trông thấy ở các đường phố hay qua đêm trong những căn phòng rộng lớn sàn gỗ với các cô gái trẻ học nhảy điệu valse và tango. Saigon vẫn sống rất linh động với 10 triệu cư dân hiện nay. Saïgon lúc nào cũng có sức sống mãnh liệt với một tinh thần tháo vát tuyệt vời. Thành phố vẫn phóng đãng, thích phiêu lưu và quá phấn khởi. Nó tiếp tục phát triển với những khách sạn sang trọng hàng nghìn phòng ở giữa các khu dân nghèo. Đây là thành phố đông dân nhất ở Việt Nam với mật độ dân số trung bình hơn 4.500 người trên mỗi kilomet vuông, còn cao hơn cả Thượng Hải (Trung Quốc).
Các điểm tham quan
- Vue panoramique sur Saïgon
- Eglise Notre Dame (Nhà thờ Đức Bà)
- Temple du général Lê Văn Duyệt (Lăng Ông)
- Carrefour Nguyễn Huệ (Quảng trường Nguyễn Huế)
- Quartier chinois ( Chợ Lớn, Quận 5)
- Musée de la tunique (Bảo tàng Áo Dài)
- Musée de l’histoire du Việtnam (Bảo tàng lịch sử)
- Vestiges du passé ( Di tích của một thời)
Nó hiện có tổng diện tích 2061 km2 và được chia thành 19 quận và 5 huyện. Trong quá khứ, thành phố gồm có 12 quận và 6 huyện trên diện tích là 2029 kilomet vuông. Saigon đã từng là Hòn Ngọc Viễn Đông trong thời kỳ Pháp thuộc và sau đó là thủ đô của miền Nam Việt Nam từ năm 1956 đến năm 1975. Ngày nay, nhờ dự án phát triển đô thị bán đảo Thủ Thiêm và sự gia nhập của quận Thủ Đức gần đây, thành phố đã thành công, theo nhà nghiên cứu người Việt Trần Khắc Minh của đại học Québec ở Montréal, trong việc mở rộng khu vực đô thị và tăng trưởng dân số một cách nhanh chóng nhờ quá trình đô thị hóa nhưng điều nầy không ngăn cản được sự phân đọan của kết cấu đô thị ngày càng tăng và làm nổi bật thêm khoảng cách giàu nghèo nhất là trong việc tìm nhà cư ngụ.
Từ đầu công nguyên cho đến thế kỷ 17, Sàigon lần lượt thuộc về vương quốc Phù Nam, rồi đến Chân Lạp, sau đó Chămpa và Cao Miên. Tên của nó chỉ được nhắc đến lần đầu tiên trong một tài liệu của Việt Nam vào năm 1776, kể lại cuộc chinh phục thành phố nầy bởi các chúa Nguyễn vào năm 1672. Đối với người Khơ Me (hoặc người Cao Miên), Sàigòn chỉ là tên biến dạng của từ Prey Nokor (« thành phố trong rừng ») mà người Khơ Me gán cho thành phố này. Sài Gòn là một vùng đầm lầy đầy cá sấu và có nhiều khí lam chướng vào cuối thế kỷ 17. Việc những người Việt đầu tiên định cư chọn Sàigòn làm nơi tha hương không phải là một chuyện bình thường. Vì thế có một ca dao phổ biến mà người dân Việt được biết để nói đến vùng đất dữ, có nhiều khí lam chướng.
Chèo ghe sợ sấu cắn chân
Xuống sông sợ đĩa, lên rừng sợ ma.
Mặc dầu có nhiều khuyết điểm, Saigòn vẫn tiếp tục là tĩnh mạch trọng yếu của Việt Nam. Chính Saigon đã dạy người dân Việt biết đến chính sách Đổi Mới từ năm 1996 đẩy mạnh không những công nghiệp hóa và hiện đại hóa mà còn giúp họ ưa thích chủ nghĩa tư bản và phiêu lưu trong việc bỏ vốn đầu tư mạo hiểm. Cũng như các thành phố khác, Sàigòn có một lịch sử lâu dài trước khi bị đô hộ, sau đó bị Mỹ hóa và sau cùng lấy tên thành phố Hồ Chí Minh sau biến cố năm 1975.
Đối với những người quan tâm đến thành phố này, lịch sử và sự phát triển của nó thì nên đọc những cuốn sách sau đây:
- Saigon, le chantier des utopies de Didier Lauras, Editions Autrement, Collections Monde, 1997, no 95 HS.
- Saigon, 1925-1945 , de la belle Colonie à l’éclosion révolutionnaire de Philippe Franchini, Editions Autrement, Collections Monde, no17, 1992.