Vieux lettré assis (Mai Thứ)
Ce portrait témoigne de la rupture introduite par l’assimilation de l’art occidental: la pose des trois quarts est naturelle, l’homme s’appuie sur un coussin et la main portée à sa barbiche ajoute à son expression grave, pleine d’introspection. Désormais l’artiste peut transcrire les états d’âme de son sujet et par effet miroir, ses propres sentiments dans ses compositions. C’est à cette époque l’individualité de l’artiste transparait pour la première fois dans l’art vietnamien.
(Texte entièrement repris à l’exposition intitulée « Les pionniers de l’art moderne vietnamiens en France » au musée Cernuschi à Paris).
Sĩ phu già ngồi (Mai Thứ)
Bức chân dung này chứng tỏ sự gián đoạn do việc tiếp thu được nghệ thuật phương Tây: tư thế ngồi ba phần tư rất tự nhiên, người đàn ông dựa vào một cái gối đệm, bàn tay thì giơ lên vuốt chòm râu để tăng thêm nét mặt nghiêm nghị, tràn đầy nghi vấn trong lòng. Từ nay, họa sĩ có thể ghi lại tâm trạng chủ đề của mình và nhờ hình ảnh phản chiếu, tất cả cảm xúc của chính mình vào tác phẩm. Đó là thời điểm cá tính riêng biệt của họa sĩ được tỏa sáng lần đầu tiên trong nghệ thuật Việt Nam.
(Văn bản được lấy nguy ên vẹn từ cuộc triển lãm mang tên “Những người tiên phong nghệ thuật hiện đại Việt Nam ở Pháp” tại bảo tàng Cernuschi, Paris)