Palais An Định
Đây là biệt cung của vua Khải Định khi ngài còn là Phụng Hóa Công Nguyễn Phúc Bửu Đảo dưới thời ngự trị của vua Thành Thái, cha của vua Duy Tân. Được toa lạc bên bờ sông An Cựu, nay là số 97 đường Phan Đình Phùng ở thành phố Huế. Cung nầy được ngài dùng tiền riêng tư để xây cất làm nơi thư giản, tiếp khách và tổ chức các bữa tiệc hoàng gia. Cung nầy trở thành từ 1922 tiềm đế của Đông Cung Thái tử Vĩnh Thùy tức là vua Bảo Đại về sau. Công trình nầy được thực hiện bởi các tay nghề kỹ xảo trong số đó có một người thợ mộc tên là Nguyễn Văn Khá và một họa sĩ nổi tiếng Lương Quang Duyệt. Cổng chính được trang trí bằng đồ sành theo phong cách baroque. Được thấy ở giữa gờ của mái cổng chính có sự kết hợp lưỡng long chậu nhật đi cùng với mô típ mây và có luôn cả các cột trụ kiểu Cô ranh tơ trong kiến trúc Hy Lạp. Ngoài cổng chính, quần thể kiến trúc còn có đình Trung Lập hình bát giác, lầu Khải Tường, nhà hát Cửu Tư Đài, chuồng thú, hồ nước vân vân…
Lầu Khải Tường gồm có ba tầng được xây dựng trên nền đất có diện tích 745 mét vuông và được trang trí rất công phu ở mặt tiền với các mô tip như bắc đẩu bội tinh, thiên thần, bát bửu hoa văn vân vân… theo phong cách kiến trúc tân– cổ điển hỗn hợp cùng các họa tiết thường được thấy ở trong văn hóa phương Đông như mô típ tứ linh (rồng, lân, qui, phụng). Còn bên trong của lầu đài thì ngoài sáu bích họa lộng lẫy kiêu sa sơn dầu treo trên tường, còn thấy ở giữa đại sảnh có một tượng đồng của hoàng tử Vĩnh Thùy (tức là vua Bảo Đại) dưới ngọn đèn chùm đẹp lung linh. Các họa tiết hoa văn ở nơi nầy đều rất hiện đại trên vách tường và thể hiện phong cách phương Tây khiến làm du khách phải ngẫn ngơ không ít trước cái đẹp lạ thường hiếm thấy ở các cung điện nhà Nguyễn. Nhưng rất tiếc ngày nay toà nhà nầy bị hư hỏng trầm trọng bởi chiến tranh kéo dài từ bao nhiêu năm. Vả lại sau năm 1975 nó còn là nơi khu nhà ở tập thể dành cho các gia đình của các giáo sư ở đại học Huế. Từ năm 2002, chính quyền Việt Nam phải nhờ đến sự hổ trợ tài chánh và kỹ thuật của nuớc Cộng hoà liên bang Đức cùng các chuyên gia của hội đoàn trao đổi văn hóa Leibniz để phục hồi lại cho cung An Định. Chính tại nơi nầy năm 1945, sau khi vua Bảo Đại tuyên bố thoái vị và trao lại ấn kiếm cho cách mạng tháng 8, mẫu hậu Từ Cung tức là mẹ của vua Bảo Đại cùng Nam Phương hoàng hậu và các con cháu hoàng thất phải dọn ra đây ở. Cung An Đình được xem ngày nay là một di tích lịch sử của một quá khứ đầy biến động mà du khách không thể bỏ qua cũng như Tử Cấm Thành khi đến tham quan Huế.
C’est la résidence privée du roi Khải Định à l’époque où ce dernier était encore Phụng Hóa Công Nguyễn Phúc Bửu Đảo sous le règne du roi Thành Thái, père du roi Duy Tân. Situé sur la rive du fleuve An Cựu, ce palais se trouve aujourd’hui au numéro 97 de la rue Phan Đình Phùng dans la ville de Huế. Il a été construit par lui-même avec son propre argent pour être à la fois un lieu destiné à se détendre, recevoir des invités et organiser des banquets royaux. Il devint à partir de 1922 la résidence du prince héritier Vĩnh Thùy, le futur roi Bảo Đại plus tard. Cet ouvrage architectural a été réalisé par des artisans qualifiés, parmi lesquels figuraient un menuisier nommé Nguyễn Văn Khá et un peintre connu sous le nom Lương Quang Duyệt. Le portail principal est orné d’éléments en céramique dans un style baroque. Au centre du faîte arêtière de ce dernier, on voit apparaître la combinaison d’un couple de dragons rendant leurs hommages au soleil reposant sur un lit de nuages et des piliers corinthiens dans l’architecture grecque. À part ce portail principal, ce complexe architectural comporte un pavillon octogonal Trung Lập dans la cour d’entrée, un palais Khải Tường à trois étages, un théâtre Cửu Tư Đài, un parc d’animaux, un lac etc.
Etant édifié sur le terrain d’une superficie de 745 m2, ce palais a été bien décoré laborieusement sur sa façade extérieure, des motifs tels que les insignes de la légion d’honneur, les anges, les 8 joyaux agrémentés de fleurs etc. dans un style architectural néo-classique, mélangés avec ceux que l’on retrouve couramment dans la culture orientale comme les quatre animaux sacrés (dragon, licorne, tortue, phénix) etc. À l’intérieur du palais, outre les six superbes fresques murales peintes à l’huile, on trouve dans le hall principal une statue en bronze du jeune prince Vĩnh Thùy (Bảo Đại) sous un magnifique lustre scintillant. Les motifs de décoration y sont très modernes dans un style européen, ce qui ne manque pas surprendre les visiteurs en les amenant à découvrir l’exceptionnelle beauté rarement trouvée dans les palais de la dynastie des Nguyễn. Mais c’est regrettable de voir aujourd’hui ce bâtiment dans un état de délabrement avancé en raison de la guerre qui a duré pendant de nombreuses années. De plus, après 1975, il devint l’endroit où étaient logées plusieurs familles des enseignants de l’université de Hue. Depuis 2002, le gouvernement vietnamien dût compter sur le soutien financier et technique de la République fédérale d’Allemagne et des experts de l’association d’échanges culturels de Leibniz pour restaurer le palais An Định. C’était en 1945 qu’après l’abdication du roi Bảo Đại et sa remise du sceau et de l’épée à la révolution d’août, la reine mère Từ Cung (mère du roi Bảo Đại) et la reine Nam Phuong accompagnées par leurs descendants déménagèrent ici. Le palais An Dinh est considéré aujourd’hui comme un vestige historique d’un passé tumultueux que les touristes ne peuvent pas ignorer comme la Cité Interdite lors leur visite à Hué.