Art
Art des pays d’Asie du Sud ou de la France
Musée de l’Acropole (Athènes, Grèce)
Đây là bảo tàng gồm chứa tất cả các hiện vật cổ khám phá được từ đồi Acropole. Có ít nhất 300 kiệt tác thực sự ở nơi nầy. Ở ngay lối vào ở bảo tàng này, sàn kính trong suốt cho phép du khách có thể nhìn thấy được các cuộc khai quật khảo cổ mà được thực hiện trong nhiều năm qua. Chúng ta còn có thể thấy các bản sao của năm tượng phụ nữ (cariatides) dùng cho sự hỗ trợ điện thờ Erechtheion, được xây dựng trên phần đất linh thiêng nhất của đồi Acropole. Tại đây, bạn có thể chiêm ngưỡng khung cảnh ngoạn mục của đền Parthenon nhưng rất khó để bạn chụp ảnh do số lượng du khách quá nhiều trong mùa hè này và lệnh cấm được áp dụng ở một số phòng liên quan đến việc triển lãm các bức tượng tuyệt đẹp. Mặc dù vậy,rất hữu ích cho du khách khi biết cuộc sống hàng ngày của người Athen ở thời đó, sau khi đến tham quan Acropolis và Parthénon.
C’est le musée abritant toutes les artefacts provenant uniquement de la colline d’Acropole. On y recense au moins 300 chefs-d’œuvre véritables. À l’entrée de ce musée, le sol en verre transparent permet au visiteur d’avoir une vue sur les fouilles archéologiques entamées au fil des années. On peut voir les reproductions de cinq cariatides (les statues de femmes) soutenant l’Érechthéion, le sanctuaire édifié sur la partie la plus sacrée de l’Acropole. C’est ici qu’on peut avoir une vue imprenable sur le Parthénon mais il est difficile de faire des photos vu le nombre impressionnant de visiteurs durant cet été et l’interdiction imposée dans certaines salles concernant l’exposition des superbes statues. Malgré cela, il s’avère utile de connaître la vie quotidienne des Athéniens de cette époque après avoir visité l’Acropole et le Parthénon.
Eglises byzantines (Athènes, Grèce)
Để có thể được đến gần Đức Chúa Trời, Constantin Đại đế La Mã đã không trì hoãn trong việc xây dựng các nhà thờ sau khi ngài cải đạo sang Công giáo và sau khi ngài đánh bại Maxence ở trận cầu Milvian năm 312 và quyết định dời trụ sở của đế chế La Mã về ở Byzance thường được gọi là Constantinople (hay là thủ đô Istanbul ngày nay). Đây là sự ra đời của Đế chế Byzantin ở nơi mà Cơ đốc giáo được trải qua một thời phát triển mới ở phương Đông với sự xuất hiện của các công trình kiến trúc linh thiêng được song hành với một tiến hóa chính trị, xã hội và nghệ thuật đặc biệt ở trên vùng lãnh thổ rộng lớn (từ bờ biển phía bắc Phi Châu đến vùng châu Á và từ vùng Balkan đến miền nam của Syria) mà đế chế đã chinh phục được qua nhiều thế kỷ. Người ta không những tìm thấy được niềm khao khát vĩnh cửu của con người trong các công trình này mà còn đây là phương tiện rất phổ biến để con người có thể hiện được khát vọng của mình đối với các bậc thần thánh.
Sự khác biệt ở các nhà thờ Byzantine là có sự hiện diện của một mái vòm nằm ở trung tâm thường được ví với vòm trời lơ lửng ở trên mặt đất. Nhờ đó nó mang lại ánh sáng ban ngày qua các cửa sổ nhỏ soi sáng không nhiều những bức tranh khảm nhỏ, các biểu tượng, các bích họa có nhiều màu và trang trí bằng vàng và tạo ra được một bầu không khí huyền bí giúp tín đồ thoát khỏi nơi trần thế và giao tiếp với Đức Chúa Trời. Các thần thánh được thể hiện từ trên cao. Mái vòm thường bao gồm hình ảnh của Pantocrator (Chúa Kitô Toàn Năng), ngài quan sát và phán xét từng hành động của các tín đồ. Bên dưới, thì có Đức Mẹ của Thiên Chúa (Theotokos) và Hài nhi được đặt cao chót vót trên các vị thánh chính và bên dưới nửa các vị thần thánh khác. Tuy nhiên các bức tranh tường và biểu tượng Byzantine này đã tạo ra một cuộc khủng hoảng trầm trọng mang tính cách bài trừ thánh tượng. Nó được kéo dài hơn một trăm năm giữa những người muốn hủy bỏ bằng mọi giá việc tôn thờ các hình ảnh bằng cách tìm thấy có sự lệch lạc đức tin với chủ đích tà đạo và những tín đồ biện minh cho việc sử dụng chúng như một phương tiện để tôn trọng những nhân vật được kính trọng.
Cuộc khủng hoảng này làm mất đi một phần lớn các tác phẩm của nghệ thuật Byzantine đầu tiên do sự phá hủy triệt để các biểu tượng được trưng bài trên tường. May thay, nhờ nữ hoàng nhiếp chính Theodora mà việc tôn thờ các biểu tượng đã được khôi phục lại vào năm 843 và được công nhận là một phần không thể thiếu được từ đây trong nghi lễ. Bất chấp sự mất mát này, hình tranh ở trên tường giờ đây đã trở thành phương tiện phổ biến của nghệ thuật Byzantine và giáo lý công giáo phương Đông trong các nhà thờ của đế quốc Byzantin trong khi các thiết kế hoa văn và hình học thì dùng lấp đi những khoảng trống ở trong các nhà thờ. Do đó, các trang trí trên tường chiếm toàn bộ nhà thờ Byzantine. Mặt khác, không có một tác phẩm điêu khắc nào được trông thấy trong các nhà thờ Byzantine vì đó là cách để phân biệt các nhà thờ nầy với thời cổ đại ngoại đạo.
Pour pouvoir se rapprocher de Dieu, l’empereur romain Constantin 1er le Grand ne tarda pas à construire ses églises lors de sa conversion au christianisme après sa victoire sur Maxence à la bataille du pont Milvius en 312 et sa décision de transférer le siège de son empire romain à Byzance connue sous le nom de Constantinople (ou Istanbul d’aujourd’hui). C’est ainsi qu’est né l’empire byzantin dont le christianisme connut un nouveau essor en Orient avec l’apparition des édifices sacrés allant de pair avec une évolution sociale, politique et artistique particulière dans le vaste territoire (de la côte d’Afrique du Nord à l’Asie et des Balkans au sud de la Syrie) qu’il avait réussi à conquérir au cours des siècles. On trouve non seulement le désir humain d’éternité dans ces constructions mais aussi le moyen très répandu pour l’homme d’exprimer son aspiration au divin.
Les églises byzantines se distinguent toujours par la présence d’une coupole centrale comparée à la voûte céleste suspendue au dessus de la terre. Cela fait entrer la lumière du jour par la multitude de petites fenêtres éclairant peu ainsi les mosaïques, les icônes, les fresques multicolores rehaussées d’or et crée une ambiance mystique permettant au fidèle de s’évader du monde terrestre et d’être en communication avec Dieu. Les sujets célestes se donnent à voir en hauteur. La coupole comprend souvent une représentation de Pantocrator (le Christ tout puissant) qui observe et juge chaque action du fidèle. Au dessous, l’abside abrite la mère de Dieu (Theotokos) et l’Enfant dominant eux-mêmes les principaux saints et au dessous d’autres saints. Pourtant ces représentations murales et ces icônes byzantines créent une crise iconoclaste ayant duré plus de cent ans entre les gens qui veulent détruire à tout prix le culte des images en y trouvant la déviation de la foi à des fins de l’idolâtrie et du paganisme et les croyants qui justifient leur emploi comme le moyen de respecter les personnages vénérés. Cette crise fait perdre une grande partie du premier art byzantin par la destruction de ces représentations murales. Heureusement, c’est grâce à l’impératrice régente Théodora que le culte des icônes fut restauré en 843 et reconnu comme partie intégrante de la liturgie. Malgré cette perte, l’iconographie murale devient désormais le véhicule de l’art byzantin et du dogme chrétien oriental dans les églises de l’empire byzantin tandis que les dessins floraux et géométriques comblent leurs espaces vides. Les décorations murales occupent ainsi l’ensemble de l’église byzantine. Par contre aucune sculpture n’est visible dans les églises byzantines car il s’agit d’une manière de se distinguer de l’antiquité païenne.
Village Oia ( Île Santorin, Grèce)
Mê cung của làng Oia
Có một thời làng Oia được xem là làng đẹp nhất thế giới nhưng nay đứng hạng năm. Theo Travel + Leisure, thì một làng Pháp Gordes thuộc tỉnh Vaucluse nằm chèo leo trên vách đá ở trung tâm vườn quốc gia Luberon được đứng đầu năm nay 2023. Được tọa lạc ở phiá bắc của đảo Santori và được mệnh danh là viên pha lê sáng chói của vùng biển Egée, làng Oia hay thường để lại cho du khác một ấn tượng khó quên với vẻ đẹp đặc biệt và hài hoà thích hợp của nó với các ngôi nhà màu trắng tinh, các vòm màu xanh của nhà thờ cùng các gam màu của nước biển pha lẫn với cát tro của núi lửa. Ở bất cứ nơi nào khi bạn lạc vào mê cung của làng, bạn cũng có được một góc nhìn đẹp lạ lùng để chụp ảnh nhưng ngược lại cũng khá gian nan cho ai không quen trèo núi với các ngõ đường đông người eo hẹp quằn quèo và lát đát khi mặt trời lên thiên đỉnh lúc 13 giờ trưa (50 độ hôm tụi nầy đến). Mặc dù vậy, cũng nên đến một lần trong đời người để biết ngôi làng đẹp nhất của vùng biển Égée.
ll y a un temps où le village Oia était considéré comme le plus beau village du monde mais il est classé désormais au cinquième rang. Selon Travel + Leisure, un village français nommé Gordes de la province Vaucluse, situé sur une falaise au centre du Parc National de Luberon dans le Vaucluse reçoit cette année 2023 la première place. Étant situé au nord de l’île de Santorin et connu comme la perle de cristal éblouissante de la mer Égée, le village Oia laisse souvent aux visiteurs une impression inoubliable par sa beauté singulière et son harmonie judicieuse avec les maisons peintes en blanc pur, les dômes bleus de l’église et les tons de couleur de l’eau de mer mêlée au sable du cendre volcanique. Peu importe où vous allez dans le labyrinthe de ce village, vous avez toujours un angle de vue étrangement superbe pour prendre des photos mais il est assez pénible pour ceux qui ne sont pas habitués à escalader la montagne avec des ruelles extrêmement étroites bondées de gens, sinueuses et pavées quand le soleil atteint son zénith à 13 heures (50 degrés le jour de notre arrivée). Cela vaut quand même la peine de venir ici une fois dans sa vie pour connaître le plus beau village de la mer Égée.
Théra, capitale de l’île Santorin
Vào cuối thời kỳ đại đồ đồng, sự phun trào núi lửa tại thành phố Thera trên đảo Santorini đã diễn ra và được xem là một trong những thảm họa chết chóc nhiều nhất ở ngoài khơi đảo Crète. Theo một số nhà khoa học, điều này đã gây ra sự sụp đổ của nền văn minh Minoen. Théra là một điểm du lịch rất phổ biến đối với khách nước ngoài và đạt được đỉnh cao trong lúc mùa hè. Chính tại đây, ta đã thấy những mái vòm của các nhà thờ được sơn màu xanh lam với những bức tường của các ngôi nhà màu trắng. Đó là màu lá cờ của nước Hy Lạp. Ngoài ra, nhờ sử dụng gam màu trắng nên nhiệt nóng được phản chiếu lại và giảm bớt nhiệt độ gay gắt hơn ở trong nhà. Vì vấn đề vệ sinh và bảo vệ chống nấm, vôi được sử dụng để sơn nhà và các cây cối. Trên đảo không có nguồn nước ngọt nào cả. Đây là lý do tại sao những ngôi nhà không có mái che mà thay vào đó là những sân thượng dùng để hứng nước từ những cơn mưa hiếm hoi cần thiết cho cuộc sống hàng ngày.
C’est à la fin de l’âge de bronze que l’éruption du volcan à la ville de Théra de l’île de Santorin a eu lieu et a été considérée comme l’une des catastrophes les plus meurtrières au large des côtes crétoises. Selon certains scientifiques, cela provoquait la chute de la civilisation minoenne. Théra est une destination très populaire auprès des touristes étrangers et connait un pic de visites durant la période de l’été. C’est ici qu’on vit les dômes des églises peints en bleu et les murs des maisons en blanc. C’est la couleur du drapeau grec. De plus grâce à la couleur blanche employée, la chaleur est renvoyée et moins intense à l’intérieur de la maison. Pour une question d’hygiène et de protection contre les champignons, on se sert de la chaux pour la peinture des maisons et des arbres. Il n’y a aucune source d’eau douce dans l’île. C’est pourquoi les maisons n’ont pas des toits mais à leur place des terrasses pour recueillir l’eau des rares pluies nécessaire à la vie quotidienne.
Musée national archéologique d’Athènes (Bảo tàng Khảo cổ Quốc gia Athens)
Fondé à la fin du 19ème siècle, le musée archéologique national d’Athènes est l’un des plus grands musées du monde sur la Grèce antique. On y trouve des objets archéologiques datant de la préhistoire mais aussi ceux de l’antiquité. Ceux-ci sont exposés sur deux étages. À l’entrée de ce musée, on voit apparaître l’exposition des trouvailles archéologiques de la civilisation mycénienne ou du monde mycénien. Étant une cité antique préhellénique de l’âge de bronze, située dans l’est du Péloponnèse et dominant la fertile plaine d’Argos, Mycènes joue un rôle majeur dans l’échange commercial non seulement avec le reste de la Grèce antique mais aussi avec l’Egypte, les ports phéniciens, Syrie et Chypre. Les Égyptiens se sont intéressés aux Mycéniens et à leur montée en puissance à partir du XIVème siècle av. J.-C. Le début de l’ère mycénienne est marqué par la découverte des tombes funéraires des cercles funéraires A et B (1650-1500 av. J.-C.) contenant de luxueuses reliques de nobles mycéniens, découvertes par le découvreur allemand de la ville de Troie (Turquie) Heinrich Schliemann en 1876. Mais l’art mycénien reçoit une influence notable de l’art ancien des Minoens de l’île méditerranéenne de la Crète au cours de la période approximative de 1700-1500 avant notre ère. On va découvrir des masques funéraires réalisés avec de l’or, des objets en bronze, des bijoux, des momies, des statuettes en marbre, des sculptures et même une belle collection d’art égyptien. À part l’Acropole et le Parthénon, le touriste n’a aucun intérêt de ne pas visiter ce musée car il est témoin de la civilisation de la Grèce antique.
Được thành lập vào cuối thế kỷ 19, Bảo tàng Khảo cổ Quốc gia Athens là một trong những bảo tàng lớn nhất thế giới về Hy Lạp cổ đại. Có những đồ vật khảo cổ có niên đại từ thời tiền sử nhưng cũng có những đồ vật từ thời cổ đại. Các hiện vật được trưng bày ở hai tầng. Ngay lối vào của bảo tàng này, chúng ta được thấy ngay sự trưng bày các hiện vật khảo cổ từ nền văn minh Mycenaea hoặc thuộc về thế giới Mycenaea. Là một thành phố cổ đại thời kỳ đồ đồng tiền Hy Lạp, được tọa lạc ở phía đông Peloponnese trên vùng đồng bằng màu mỡ Argos, Mycenae giữ một vai trò cực kỳ quan trọng trong việc trao đổi thương mại không chỉ với phần còn lại của nước Hy Lạp cổ đại mà còn với Ai Cập, các hải cảng của người Phê-ni-xi, Syria và đảo Síp. Người Ai Cập bắt đầu quan tâm đến người Mycenae và sự trỗi dậy quyền lực của họ từ thế kỷ 14 trước Công nguyên. Sự khởi đầu của kỷ nguyên Mycenaea được đánh dấu bằng việc phát hiện ra những ngôi mộ chôn cất từ các vòng chôn cất A và B (1650-1500 trước Công nguyên) chứa các di vật sang trọng của các quý tộc Mycenae, được phát hiện bởi người Đức phát hiện ra thành Troie, Heinrich Schliemann vào năm 1876.Nhưng nghệ thuật Mycenaea chịu ảnh hưởng đáng kể từ nghệ thuật cổ đại của người Minoa trên đảo Crète ở Địa Trung Hải trong khoảng thời gian ước chừng 1700-1500 TCN. Chúng ta sẽ khám phá những mặt nạ tang lễ được làm bằng vàng, các đồ vật bằng đồng, các đồ trang sức, các xác ướp, các tượng nhỏ bằng đá cẩm thạch, các tác phẩm điêu khắc và thậm chí còn có một bộ sưu tập nghệ thuật Ai Cập tuyệt vời. Ngoài quần thể Acropolis và Parthenon, du khách không có hứng thú nào mà không ghé tham quan bảo tàng này bởi vì nó là nhân chứng của nền văn minh Hy Lạp cổ đại.
Le complexe monumental d’Acropole d’Athènes
QUẦN THỂ ACROPOLE-PARTHÉNON
DEUXIÈME JOUR À ATHÈNES
Đến Hy Lạp mà không có đi tham quan quần thể Acropole và Parthénon ở thủ đô Athènes thì có thể xem như là không biết lịch sử xứ nầy. Nơi nầy được tọa lạc ở trên một cái đồi cao chừng một trăm thước và được bao xung quanh bởi một bức tường. Thưở ban ban đầu nguời Hy Lạp cổ dùng làm nơi ẩn náo khi có các cuộc tấn công của kẻ thù. Sau đó nơi nầy trở thành nơi thờ phượng nhất là có một toà nhà dành riêng cho nữ thần Athéna, con gái của thần Zeus và nữ thần Métis. Đây là nữ thần bảo vệ thành Athènes. Chinh ở nơi nầy sau khi đánh bại người Ba Tư cổ qua trận chiến hiển hách Salamine vào năm 480 trước Công nguyên, nhà chính trị gia đa tài Périclès mới nhờ kiến trúc sư Phidias xây dựng ở nơi nầy vào nửa sau của thế kỷ thứ 5, đền Parthénon. Cũng chính ở nầy Périclès thiết lập nền dân chủ dựa trên nguyên tắc bình đẳng chính tri giữa các công dân loại trừ các thành phần trong xã hội như phụ nữ, nô lệ và người ngoại quốc và củng cố quyền lực bá chủ cuả Athènes trên các thành quốc (cités-états) và các đảo khác của Hy Lạp trong liên minh quân sự Devos từ 478 trước Công Nguyên. (ligue de Devos).
Muốn tham quan nơi nầy, du khách phải chịu nhiều thử thách. Phải gian nan đi bộ, phải trèo leo các dốc khá vất vả, phải nối đuôi xếp hàng mua vé ít nhất là một tiếng rưởi nếu không mua ở trên mạng dưới cái nóng ngột ngạt của mùa hè. Để tránh cái nắng hừng hực nầy tụi nầy phải mua vé ở trên mạng nhưng cũng phải biết mua ở trang nhà của cơ quan chính phủ Hy Lạp còn không sẽ mua với giá cả rất cao và không có bớt cho các thành phần như người cao tuổi và trẻ em. Ở trang nhà của chính phủ thì trẻ em như cháu của mình dân Pháp thuộc cộng đồng Âu Châu thì được xem miễn phí đến 26 tuổi. Còn người cao tuổi như mình thì trả tiền nửa vé. Nói tóm lại vẫn rẻ hơn mua các trang nhà cũa các cơ quan tư nhân khác. Tụi nầy biết được điều nầy nhờ có sự chỉ dẫn của một anh tiếp tân ở khách sạn mình cư trú. Đây là giai đọan đầu của cuộc tham quan quần thể Acropolis. Tụi nầy chọn đi sáng sớm vì thời tiết còn mát mẻ nhất là quần thể nầy mở cửa lúc 8 giờ sáng. Có vé ở trên mạng, đến nơi cũng phải nối đuôi để được đi vào quần thể. Tụi nầy đi lúc 7 giờ sáng được vào tham quan lúc 8 giờ rưởi cũng mất một tiếng rưởi đấy. Tóm lại mua tại chổ, nối đuôi mua vé rồi nối đuôi để đi vào quần thể, phải mất ít nhất 3 tiếng. Đây là một thử thách mà mọi du khách đến đây phải chấp nhận mà cũng xứng đáng để tham quan được một lần trong đời người.
Sans visiter le complexe monumental de l’Acropole et du Parthénon dans la capitale Athènes, la venue en Grèce peut être considérée comme la méconnaissance de l’histoire de ce pays. Ce lieu est situé sur une colline d’une centaine de mètres de haut et entouré d’un mur. Autrefois, les anciens Grecs l’utilisaient pour servir de refuge en cas d’attaque des ennemis. Il devint plus tard un lieu de culte notamment avec un édifice dédié à la déesse Athéna, fille de Zeus et de la déesse Métis. C’était la protectrice de la ville d’Athènes. Après avoir vaincu les Perses lors de la glorieuse bataille de Salamine en 480 av. J.-C., l’homme politique talentueux Périclès demanda à l’architecte Phidias d’édifier à cet emplacement dans la seconde moitié du Vème siècle, le Parthénon. Mais c’était également ici que Périclès établit une démocratie fondée sur le principe de l’égalité politique entre les citoyens, excluant certaines catégories de la classe sociale: les femmes, les esclaves et les étrangers et consolida ainsi l’hégémonie d’Athènes sur les autres cités-états et les îles grecques dans la ligue de Devos (une sorte d’alliance militaire) depuis 478 av. J.-C..
Pour visiter cet endroit, les touristes étrangers doivent faire face à de nombreux défis. Il faut marcher à pied, monter péniblement les pentes assez ardues, faire la queue durant une heure et demi au moins pour l’achat des tickets sur place dans la chaleur suffocante de l’été. Pour éviter ce soleil accablant, il vaut mieux acheter les billets en ligne mais il faut connaître le site de l’agence gouvernementale grecque sinon on se retrouve avec des sites privés proposant le prix assez élevé et il n’y a aucune réduction. Sur le site du gouvernement grec, les enfants comme mon petit enfant français appartenant à la Communauté européenne peuvent visiter gratuitement tous les sites grecs jusqu’à 26 ans. Quant aux gens âgés, le billet est à moitié prix. Bref c’est plus intéressant pour l’achat des billets sur le site gouvernemental. Nous connaissons cette information grâce à l’indication d’un réceptionniste de l’hôtel. C’est la première étape pour la visite de ce complexe monumental Acropolis. Nous préférons de le visiter le matin de bonne heure car il fait frais et ce lieu est ouvert à 8 heures. En achetant le billet sur Internet, il faut faire la queue quand même pour l’accès à Acropolis. Nous nous pointions à 7 heures du matin devant l’entrée et nous pouvions y accéder seulement à 8h et demi. En résumé, en achetant les billets sur place, il faut compter 3 heures d’attente. C’est un défi que tout le monde doit accepter mais cela vaut le coup de visiter ce lieu une fois dans la vie.
Site officiel du gouvernement grec
pour l’achat des tickets d’entrée pour les musées.
https://www.tap.gr/
Hôtel recommandé: Athens Psiri Hotel
32 Sofokleous str., Athens, Greece
+30 210 52 34 329
info@athenspsirihotel.com
www. athenspsirihotel.com
Premier jour d’Athènes , vieux quartier Plaka (Ngày đầu ở thủ đô Athènes, phố cổ Plaka)
Đến Athènes vào buổi trưa, sau khi ăn cơm, tụi nầy có dịp tham quan khu phố cổ Plaka nằm dưới ngòn đồi Acropolis. Nơi nầy rất nhộn nhip và có rất nhiều đường phố đi bộ mua sắm và ăn uống. Khu Plaka được giới hạn một cách đại khái với khu vực Makrigianni ở phía nam, đền thờ thần Zeus Olympic (đang sùng tu lại) và vòng cung Hadrian ở phía đông, khu vực Syntagma và Ermou ở phía bắc và Monastiraki ở phía tây. Nơi nầy có nhà thờ chính thống công giáo của Athènes rất trang nghiêm và xinh đẹp.
Công trình xây dựng nhà thờ được bắt đầu vào ngày 25 tháng 12 năm 1842 và chính Vua Otho I và Nữ hoàng Amélie của nước Hy Lạp đã đặt viên đá đầu tiên. Trong quá trình xây dựng, đá cẩm thạch của bảy mươi hai nhà thờ bị phá hủy đã được sử dụng để xây dựng những bức tường hoành tráng của nhà thờ. Cần đến ba kiến trúc sư và hai mươi năm để hoàn thành nó. Cuối cùng, vào ngày 21 tháng 5 năm 1862, nhà thờ được Vua Othon và hoàng hậu cung hiến cho Lễ Truyền tin.
PREMIER JOUR D’ATHÈNES.
En arrivant à la capitale Athènes dans l’après-midi, nous avons l’occasion de visiter l’ancien quartier Plaka situé au pied de la colline d’Acropolis. Ce lieu est très animé et a beaucoup de rues piétonnes remplies de boutiques et de restaurants. Le quartier Plaka est délimité d’une manière générale par la zone Makrigianni au sud, le temple Zeus (en cours de rénovation) et l’arc d’Hadrien à l’est, la zone Syntagma et Ermou au nord et Monastiraki à l’ouest . C’est ici qu’on trouve l’église orthodoxe cathédrale d’Athènes
La construction de la cathédrale commence le 25 décembre 1842 et ce sont le roi Othon Ier et la reine Amélie de Grèce qui en posent la première pierre. Lors des travaux, on utilise le marbre de soixante-douze églises démolies pour édifier les murs immenses du bâtiment. Trois architectes et vingt années sont nécessaires pour l’achever. Enfin, le 21 mai 1862, la cathédrale est dédiée à l’Annonciation par le roi Othon et son épouse.
Les ponts de Paris (Các cây cầu ở Paris)
Version française
À une époque lointaine, c’est par ce fleuve que vinrent les Barbares et les Normands pour occuper Paris. Comme la Seine jouait un rôle économique pour la capitale, on était obligé de construire à partir du 17ème siècle des ponts entre ses rives pour désengorger le trafic. À présent que décline le rôle économique, la Seine devient la voie majestueuse empruntée par les touristes étrangers et les promeneurs pour faire une ballade au fil de l’eau sur un tronçon de 13km parcouru par la Seine à Paris par l’utilisation des bateaux-mouches qui s’y multiplient entre des berges. On y dénombre actuellement 37 ponts. Le pont le plus ancien est connu sous le nom du pont Neuf car il fut construit le premier en pierre de l’an 1578 jusqu’à l’an 1607 sous les règnes des deux rois Henri III et Henri IV. Le plus beau et le plus somptueux reste le pont Alexandre III réalisé au moment de l’Exposition Universelle en 1900. Le pont des Arts devient le lieu des rendez-vous des amoureux du monde entier. C’est ici qu’on voit tout le long du pont, un grand nombre de cadenas accrochés sur ses côtés et verrouillés dont les clés ont été jetées dans la Seine pour immortaliser leur amour, ce qui fragilise le pont. Cette tradition est désormais interdite. Le dernier pont est la passerelle de Simone de Beauvoir dotée d’une structure lenticulaire et inaugurée en 2006.
Từ thưở xưa , chính nhờ con sông này mà các dân tộc man rợ và Normand mới chiếm được Paris. Chính vì sông Seine đóng một vai trò kinh tế quan trọng cho thủ đô nên từ thế kỷ 17 trở đi, người ta cần xây dựng nhiều cây cầu bằng gỗ giữa hai bên bờ sông để làm giảm bớt đi sự tắc nghẽn giao thông. Giờ đây, khi vai trò kinh tế của sông không còn nữa thì sông Seine trở thành một phương tiện được khách du lịch nước ngoài và người đi bộ trọng dụng để đi dạo dọc theo mặt nước của đoạn đường dài có 13 cây số của sông bằng cách nhờ những chiếc thuyền máy « bateau-mouche » thường thấy càng nhiều ở các bờ sông. Hiện nay có tất cả 37 cây cầu bắc qua sông Seine ở Paris. Cầu được xem cổ kính và lâu đời nhất là Pont Neuf được gọi là là « cầu mới » vì nó được xây dựng đầu tiên bằng đá từ năm 1578 đến năm 1607 dưới thời ngự trị của hai vua Henri Đệ Tam và Henri Đệ Tứ. Đẹp và lộng lẫy nhất phải nói đến cầu Alexandre Đệ Tam, được xây vào thời điểm diễn ra có Triển lãm Toàn cầu năm 1900. Cầu Pont des Arts thì trở thành cầu của những người tình nhân ở trên thế giới. Được thấy không biết bao nhiều ổ khoá được khoá lại, chìa khóa vứt xuống sông Seine và treo lủng lẳng ở hai bên cầu để nói lên tình chung thủy của họ khiến làm cây cầu suy yếu. Nay thì truyền thống nầy bị cấm. Cầu cuối cùng là cầu đi bộ Simone de Beauvoir được trang bị với cấu trúc dạng thấu kính và được khánh thành vào năm 2006.
Liste des ponts de Paris
Petite Andalousie au cœur de Paris
Tiểu Andalusia ở giữa lòng Paris